12/28/2011

Nhà thơ Vũ Thanh Hoa

(11/21/2011)

"cuộn một ngày tháng bảy
buộc trong mắt môi cười
giấu vào đêm tháng tám
rơi nỗi buồn mồ côi…"

Chị viết về mình bằng những câu thơ và đời chị cũng gần như sắc màu của thơ chị .Trong muôn vàn khó khăn của cuộc sống chị chọn thơ như người đàn ông tri kỷ , như những buổi chiều mệt nhọc chị gieo mình và tận hưởng sự  bình yên, vững chãi. Thơ chị mang âm hưởng của ngập ngừng mà không đứt quãng , đa mang mà không phức tạp , triết học mà không sáo rỗng …Ngoài thơ , chị còn viết thêm một số tác phẩm văn học khác .Xin hớp một chút thơ của chị để cảm nhận đầy đủ vị ngọt của hạnh phúc , đắng của chia tay, cay của cuộc đời và hàng triệu thanh âm khác …Xem thêm ở đây

Khi em hờ hững lạnh lùng
Trong em có người đàn bà khác
Người đàn bà nồng nàn hơn lửa

Muốn đốt cháy anh”

(Trong em có người đàn bà khác)


NVTPHCM-10.10.2011-23:32

Tro thư

em đốt lá thư anh
biến mất
biến mất
biến mất

quá khứ dịu dàng
kỷ niệm mênh mang
nụ hôn của anh vùi trong lửa đỏ
ánh nhìn của anh cháy vào cát bỏng
vòng tay của anh vĩnh viễn lụi tàn

căn phòng rỗng
trái tim hoang
em rải tro vào dĩ vãng

lang thang nỗi nhớ
phiêu lãng nỗi buồn
li ti tro tàn tơi tả xác thư

nghĩa trang
mọc lên một nụ hồng đỏ máu
5.5.2008


Trái đất

trái đất quá chật để giấu nỗi buồn
giấu những  tạp thanh ngoài song cửa
giấu lỗi lầm bé mọn
giấu niềm vui riêng tư


người nhốt bên người bên người bên người
sơ sểnh
chậm chân
lỡ tay
mất chỗ

chẳng có con tàu nào chờ đợi
đông đúc sân ga
thất lạc cả bóng mình

giấc mơ vụt bay qua sợi tóc ngày
ngoảnh lại
trăm năm
trắng phớ

trái đất quá rộng để chúng mình gặp gỡ
giấu một đêm trọn vẹn
bên nhau
7.6.2011


Xếp hàng 

ngày rơi tí tách café
tiếng chuông điện thoại trả về thinh không

vẽ vào tia nắng lông bông
mặt cười nguệch ngoạc cho lòng thênh thênh 

 
kệ cho nỗi nhớ bập bênh
thả trôi chiếc lá lênh đênh lạc mùa 

 
dán vào quên một lá bùa
đánh lừa chiếc bóng như vừa tẩy trang 

 
thêu thùa chi những đa mang
nỗi buồn tìm chỗ xếp hàng trong tim…
17.6.2010


Những chiếc cúc

những chiếc cúc như tràng hạt xếp hàng
mở dần ngực nắng 

 
tóc em cuộn mùa thu ngái ngủ
mưa cúi mình ăn năn 

 
đừng nhắc lá đang úa vàng
bình minh ngả màu khổ hạnh 
đừng tô màu mây trắng
đêm cứ dài cho đủ chiêm bao… 

 
thắp nguyện cầu trên những ngón tay
lạc vào câu kinh nhắm mắt 

 
sáng mai
em thành người đãng trí 

 
tỉ mẩn cài từng chiếc cúc
hàng hàng tràng hạt
vô tri
21.2.2011 


Liên miên mùa đông

thì thầm gió gợi đông sang
em đi ngang phố khăn quàng áo len 

 
sương vương mờ ảo cột đèn
từng đôi bước chậm chỉ em một mình 

 
vai thon tóc thả thanh bình
người dưng ngoảnh lại tội tình chiêm bao 

 
bầy chim trốn rét xôn xao
lá vừa tỉnh giấc nằm thao thức buồn 

 
ngoằn nghoèo mấy nẻo âm dương
tưởng dường như lạ lại dường như quen

dại khờ nỗi nhớ liên miên
mùa qua vội vã
để quên
một người…
5.12.2010

0 nhận xét:

Đăng nhận xét