12/28/2011

Cappuccino sáng

(12/16/2011)

Hơn 2 tháng tôi không thấy cô post lên bài nào , hơi lo .Bởi đọc blog cô , tôi cảm nhận được sức sống , sự nghiệp , kiến thức , yêu thương ...của cô như làn gió trong lành mà mạnh mẽ.Ẩn sau những con chữ viết như cho riêng mình ấy, cô gái tuổi 25 năng động mà đầy tình cảm , trẻ trung mà sâu lắng .Ai cũng có những phút yếu lòng , nhưng những phút hoang mang ấy như chất xúc tác đầy ngọt ngào của cô để rồi sau đó thăng hoa, yên bình...

Ghé vào đây để cảm nhận nhé...


Ở chốn này, ta lặng lẽ yêu...

...
Có khi nào, yêu thương chìm đến tận cùng của cảm nhận, ta chỉ cần lặng lẽ dõi theo một ai đấy, mà vẫn cảm thấy người đấy thật gần, thật gần...
Như việc đêm khuya, khi nhịp sống hối hả đã ngủ yên, ta tự pha cho mình một tách cà phê ấm để đứng bên cửa sổ, tự hỏi: giờ này, người đó đã ngủ chưa? khuôn mặt ấy, liệu có lấp lánh những giọt mồ hôi mệt nhọc vì phải vật lộn với công việc vẫn còn dang dở. Nỗi nhớ lúc đó thực lắm, trong lắm, chỉ cần một cái chạm nhẹ là tưởng như có thể ôm trọn mà ngủ vùi.

Ta thường thức trễ hơn một chút, để có thể nhận được nhiều hơn, những rung động của cuộc sống. Cũng như cảm thấy yêu thương dâng đến tận tế bào khi chui vào giường, nhìn thấy gương mặt trẻ thơ bầu bĩnh của đứa cháu nhỏ ta yêu đương ngủ thật ngoan, thật ngoan. Lúc bấy giờ, ta tự hỏi: những vật vã kia, những muộn phiền nào có thể khiến ta nguôi yêu thương nhiều và nhiều hơn nữa với thế giới này?


Ta đã không còn lo sợ ngày mai,
... khi mà ngồi gõ những dòng viết này, thi thoảng từ một góc nhỏ nào đó của cuộc sống, có người đã đọc và sẻ chia trong lặng lẽ.
... khi mà, vào những phút giây vào cuối tuần, ta có thể đi bộ trong hương sớm để ra đầu ngõ thưởng thức một ly sữa đậu nành nóng hổi vị bình yên.
... khi mà, ta có những người bạn, có thể ngồi lặng lẽ bên nhau, nhìn sâu vào đôi mắt, khẽ mỉm cười để biết rằng họ thuộc về ta - trọn vẹn trong khoảnh khắc ấy.
... khi mà, ta có thể đủ sức bóc tách những lỗi lầm của bản thân và của người khác, để cho phép mình làm lại những điều tốt hơn.


Hạnh phúc đắt hay rẻ? Ta đã thôi hỏi câu hỏi ấy. Chỉ mỉm cười trả lời: "không có giá. Hạnh phúc tại tâm."
Dương Nữ Cẩm Tâm

0 nhận xét:

Đăng nhận xét