12/27/2011

Lana Blog

(11/20/2011)

Đây là blog có cá tính , chị đã viết đầy đủ về mình nên chúng tôi chỉ đăng bài mà chị giới thiệu . Bạn nào có nhã hứng xin ghé lại blog chị nhé...


Sau cái entry bỗng dưng muốn mếu hôm rồi, chỉ là do tâm trạng bỗng nhiên bị kéo lùi về thời điểm dở nhất, tớ bỗng thấy có lỗi ghê. Thế nên bữa nay bận lắm nhưng tớ quyết định phải viết ít câu về tớ hôm nay. Hôm nay là cái ta đang sống, cần vui vẻ cảm ơn cuộc sống cho dù chỉ vì một ngày hôm nay. Và thật sự là tớ muốn làm điều đó ngay lúc này.

Rời Sài gòn và chia tay công việc yêu thích đã gắn bó 10 năm, giữa năm 2002 tớ chuyển về Hà Nội cùng 2 con gái, khi đó 3 và 6 tuổi - những động lực tuyệt vời của tớ.

Thời kỳ đó 3 mẹ con thuê một căn hộ tập thể cấp 4 đã cũ, đơn sơ, phía sau là ruộng, phía trước nhìn ra hồ. Nhiều người thương cảm, nhưng tớ lại thấy mình đầy sức lực. Điều may mắn là tớ vẫn luôn có một công việc ổn định với lương đủ sống, có ba mẹ và những người thân yêu hỗ trợ tinh thần. Tớ không vất vả hơn gì vì c/s của tớ trước đó vẫn từng đó việc, trong khi ở HN nhịp sống chậm hơn, tớ lại chủ động sắp xếp được cuộc sống. Đi làm, đi học trở lại. Lịch của tớ kín từng giờ đến không còn thời gian để buồn. Quan trọng hơn cả, tớ đã nhìn thấy con đường sẽ bước. Lúc nặng nề luẩn quẩn nhất đã qua. Tớ đã xác định được và đón nhận cuộc sống như nó có. Tớ hiểu bước chân mình. Mắt tớ trở lại trong trẻo, tươi sáng.


Tớ thi được học bổng cho một khóa học 2 năm của chính phủ Úc (full scholarship). Đây là thời gian ý nghĩa để tớ lấy lại cân bằng thật sự, refresh bản thân, và kiếm tiền. Tớ đặt ưu tiên cho luận án và làm part-time. Lịch của tớ lại kín đến từng giờ. Nhờ học bổng và số tiền làm được, thêm sự giúp đỡ của những người thân yêu, mẹ con tớ bây giờ đã có một chỗ ở ấm cúng, khiêm tốn nhưng đáng yêu. (Hình tớ chụp với bé Dim và 2 cháu là con của cô bạn cùng share nhà trong lễ tốt nghiệp đấy).

Thứ tự ưu tiên của tớ cũng có một chút thay đổi để thích nghi với c/s đã đổi thay. Một thời gian dài trước kia tớ đã bỏ bẵng bạn bè cũng như phấn đấu công việc. Bạn cũ hầu như đã nhạt xa hết trừ những người bạn tri kỷ (có lỗi với sự học và có lỗi với bạn bè nhưng tớ không muốn gọi đây là sự hy sinh, tớ đã tự chấp nhận để mong có được c/s gia đình hạnh phúc. Tớ gọi đó là sự 'thích nghi tự nguyện'). Giờ đây công việc, người thân và bạn bè được tớ đặt sự quan tâm nhiều hơn trước, bên cạnh việc nuôi dạy Dim Mei. Tớ thường xuyên hơn về với Ba Mẹ. Tớ trân trọng những tri kỷ đã từng lặng lẽ dõi theo và đưa tay khi tớ cần. Tớ có thêm những người bạn từ nhóm Lưu Học sinh và Bloggers - khu phố văn hóa (ĐHP, link). Thế giới Internet cho tớ những người bạn quý, 'cùng ngôn ngữ', nhiều câu chuyện chia sẻ có ý nghĩa và thỉnh thoảng là những buổi gặp gỡ offline đầy tiếng cười và vui.

Thêm một chút về bản thân tớ, tớ tự nhận là kẻ lười phấn đấu nhưng hướng thiện. Tớ sẽ chỉ loay hoay xoay sở khi việc đó là bắt buộc. Tớ thường nói nếu ai cũng giống tớ thì xã hội sẽ tiến chậm hơn, nhưng sẽ lành hơn :)

Hãy cùng chia sẻ sự bình yên với tớ. Nhà tớ hiện có trà nhài (trà lài), cà phê G7, và rượu vang. Bạn chọn đồ uống đi. Hôm nay Hà Nội trời hơi se lạnh mà đẹp. Chào nhé. :)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét